
Cách nhìn của Phật giáo đối với sanh tử luân hồi
https://youtu.be/bbe3CQkl-Pw
Có một nữ cư sĩ không hiểu lắm đối với Phật pháp, gửi thư đến từ Canada, muốn biết cách nhìn của Phật giáo đối với sanh tử luân hồi.
Có một nữ cư sĩ không hiểu lắm đối với Phật pháp, gửi thư đến từ Canada, muốn biết cách nhìn của Phật giáo đối với sanh tử luân hồi. Các vị hãy đem bài báo cáo mà cách đây mấy ngày Pháp sư Ngộ Hạnh đã mang đến, bài báo phát hành hồi tháng Một. Đây là tin tức đến từ nước Mỹ.
Ở Mỹ có một em bé gái hơn một tuổi. Kiếp trước bé là người thổ dân da đỏ. Bé là người chuyển thế, nói tiếng của người thổ dân da đỏ. Loại ngôn ngữ này hiện nay ở Mỹ chỉ có mười mấy người có thể hiểu được, là loại ngôn ngữ cổ xưa của người Anh-điêng. Bởi vì bé ngày ngày đều nói, người ta cũng không hiểu nó nói cái gì. Sau đó được một chuyên gia phát hiện, ngôn ngữ bé nói là một loại ngôn ngữ rất cổ xưa của người Anh-điêng. Cho nên họ đã đi tìm một số người nghe hiểu được tiếng này đến nói chuyện với bé.
Cô bé một tuổi này kể về đời trước, nó đánh nhau với người da trắng, nó đã bị giết chết. Kể lại tình trạng về chiến dịch lần đó rất rõ ràng. Chiến dịch này không phải là một chiến dịch rất lớn, trong lịch sử không có ghi chép tường tận. Cô bé đã tường thuật lại rất rõ ràng. Chứng minh cô bé này đích thực là người chuyển thế.
Ở Mỹ những ghi chép về sự việc luân hồi rất nhiều. Phật giáo, Ấn Độ giáo, Bà-la-môn giáo về cơ bản thì tất cả tôn giáo ở Ấn Độ đều khẳng định về sự thật sanh tử luân hồi. Người Trung Quốc cũng tin tưởng sâu sắc, không hoài nghi.
Tôn giáo của Ấn Độ xưa vì sao lại khẳng định đối với sự việc này? Đây là do chính mắt họ đã nhìn thấy. Tôn giáo Ấn Độ hầu hết đều tu thiền định, khi ở trong định thì giới hạn của thời gian và không gian đều bị đột phá. Cho nên một người khi ở trong thiền định sâu họ có thể nhìn thấy được quá khứ, cũng có thể nhìn thấy được tương lai.
Người có định công càng sâu thì mắt họ nhìn thấy được càng rộng, nhìn được khoảng thời gian càng dài. Cho nên Ấn Độ giáo tu tứ thiền bát định, họ đối với tình trạng trong lục đạo vô cùng rõ ràng.
Phật xuất thế ở Ấn Độ cũng chính là vì duyên cớ này. Họ biết được hiện tượng của lục đạo mà không hiểu được nguyên nhân của lục đạo. Vì sao lại có hiện tượng lục đạo, họ không biết, nhưng chân tướng sự thật thì họ đều nhìn thấy. Phật xuất hiện tại thế gian, là đem đạo lý nguyên nhân của lục đạo nói cho mọi người nghe, như vậy mới có thể giải quyết được vấn đề này. Các tôn giáo này nói họ nhìn thấy vấn đề này, nhưng họ không thể giải quyết. Phật xuất thế giúp đỡ mọi người giải quyết cái vấn đề này.
Phật nói với chúng ta rất rõ ràng, trong hết thảy kinh luận cũng đều nói, lục đạo hình thành như thế nào? Là do chúng sanh có vọng tưởng phân biệt chấp trước mà hình thành. Thuật ngữ ở trong nhà Phật gọi là vô minh, trần sa phiền não, kiến tư phiền não. Đây là căn nguyên của lục đạo luân hồi, từ đây mà biến hiện ra.
Khi con người đang nhập định, vọng tưởng phân biệt chấp trước của họ đã bị khống chế, tạm thời không khởi tác dụng. Không khởi tác dụng thì có thể đột phá không gian duy thứ mà người hiện nay đã nói. Có thể đột phá không gian ba chiều, không gian bốn chiều, không gian năm chiều. Người thông thường chúng ta không nhìn thấy được, họ thì nhìn thấy. Người thông thường không nghe được, họ thì nghe được.
Việc này ở Trung Quốc gọi là công năng đặc dị. Rất nhiều đặc dị công năng là bẩm sinh, cũng như các em bé nhỏ 2-3 tuổi thì chúng có thể nhìn thấy những thứ mà người thông thường chúng ta không thấy được. Người có đặc dị công năng, nếu bạn quan sát tỉ mỉ thì tâm của họ thanh tịnh hơn những người bình thường.
Khi tiếp xúc với thế giới phồn hoa này nhiều, tri thức thường thức đã trở nên nhiều rồi thì năng lực này của họ dần mất đi. Vì sao vậy? Phiền não đã che lấp mất. Cho nên tâm nhất định phải thanh tịnh. Tâm thanh tịnh thì có thể nhìn thấy được.
Phật nói những sự việc này không phải là sự việc huyền diệu gì cả. Phật pháp đáng để cho người tôn kính, đáng để cho người bội phục. Chính là Phật tuyệt đối không võ đoán, những gì Phật đã nói là bảo bạn tự mình đi chứng thực. Bạn chỉ cần y theo phương pháp tu định, sau khi đắc định thì bạn hoàn toàn có thể nhìn thấy được sự việc này. Những gì mà bạn nhìn thấy được nhất định là tương đồng với điều mà Phật đã nói. Điều này chứng thực Phật không nói lời vọng ngữ.
Lời Phật nói là lời thành thật, là chân tướng sự thật mà Ngài đã nhìn thấy được ở trong định. Nếu bạn có thể đạt được định công thì bạn cũng nhìn thấy. Cho nên Phật nói trí huệ năng lực của hết thảy chúng sanh là tương đồng, không có cao thấp.
Hiện nay trí huệ và năng lực của chúng ta không tương đồng là vì phiền não của mọi người không như nhau. Bạn có phiền não, phiền não càng nặng thì con người sẽ hiển lộ càng ngu si. Phiền não nhẹ thì hiện ra thông minh, không có phiền não thì có thể đột phá được duy thứ của thời gian không gian. Đột phá giới hạn của lục đạo thì bạn có thể nhìn thấy được. Người chân thật thông minh thì phải biết buông xuống.
Kinh Kim Cang đã nói: “Bồ-tát mà còn ngã tướng, nhân tướng, chúng sanh tướng, thọ giả tướng tức là không phải Bồ-tát”. Những lời này trên thực tế chính là nói với chúng ta. Người tu hạnh Bồ-tát thì phải nên tu như thế nào? Không gì ngoài việc buông bỏ ngã tướng, nhân tướng, chúng sanh tướng, thọ giả tướng mà thôi. Bạn có thể buông xuống bốn tướng thì đột phá được các lớp trong lục đạo rồi. Nếu tiến thêm một bước, có thể buông bỏ ngã kiến, nhân kiến, chúng sanh kiến, thọ giả kiến thì bạn có thể nhìn thấy được những sự tướng ở bên ngoài lục đạo. Đây là pháp giới Thanh Văn mà nhà Phật đã nói. Pháp giới Duyên Giác, pháp giới Bồ-tát, pháp giới Phật, bạn có thể tiếp xúc được.
Chúng ta ngày nay không thể tiếp xúc với đại thế giới này chính là do chúng ta chưa buông xuống được bốn tướng, bốn kiến này. Bốn tướng bốn kiến này đơn giản mà nói thì chính là vọng tưởng, phân biệt, chấp trước. Những thứ này đã chướng ngại chúng ta. Cho nên sanh tử luân hồi khẳng định là có. Sanh mạng của chúng ta là vĩnh hằng, nhà Phật thường nói là bất sanh bất diệt.
Hiện tượng của luân hồi rất khổ não. Luân hồi từ đâu mà có? Là tự làm tự chịu. Tuyệt đối không phải do người khác mang đến cho bạn, mà do tự mình đã mê mất chân tướng sự thật nên mới đọa lạc vào trong luân hồi. Một khi giác ngộ minh bạch rồi thì bạn sẽ siêu vượt hiện tượng này. Đây là mục đích mà Phật muốn giáo hóa chúng sanh. Chúng ta hiện nay đang ở trong luân hồi, đang ở trong lục đạo. Chân tướng sự thật này, thực tại mà nói là điều cấp thiết chúng ta phải nên liễu giải.
Thực tại chúng ta không có thời gian, không có trí huệ cũng không có nhiều tinh thần sức lực để làm cho rõ ràng cho minh bạch những sự việc này. Tạm thời có thể đem những sự việc này để sang một bên. Chúng ta tin những lời Phật đã nói, những sự việc này là thật không phải giả. Hãy chuyên tâm cầu sanh Tịnh Độ, sanh đến thế giới Tây Phương Cực Lạc.
Kinh Vô Lượng Thọ đã nói với chúng ta, người ở thế giới Tây Phương Cực Lạc cho dù là người hạ hạ phẩm vãng sanh cũng được oai thần bổn nguyện của A Di Đà Phật gia trì, năng lực tha tâm thông, thiên nhãn, thiên nhĩ của họ dường như giống với Phật vậy. Việc này không thể nghĩ bàn.
Hay nói cách khác, không những là đối với tình trạng trong lục đạo bạn rõ như lòng bàn tay mà tận hư không khắp pháp giới bất luận là sự việc gì bạn cũng đều rõ ràng, bạn đều thấu triệt. Đây là chỗ vô cùng thù thắng của việc vãng sanh thế giới Tây Phương Cực Lạc. Chúng ta trong một đời gặp được cơ hội này nhất định không thể tùy tiện để trôi qua, nhất định không để luống qua.
Trích đoạn trong:
THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN
Người giảng: Lão Hòa Thượng – Pháp Sư Tịnh Không
Tập 123